<April 2025>
SunMonTueWedThuFriSat
303112345
6789101112
13141516171819
20212223242526
27282930123
45678910
Cỡ chữ:  Thu nhỏ Phóng to
“Cái Chết” Của Tướng Năm Vùng Nguyễn Hữu Hạnh
Tác giả: Lão Móc

“Cái Chết” Của Tướng Năm Vùng Nguyễn Hữu Hạnh

Lão Móc

          Dẫn nhập :  Hai chữ “cái chết” trong tựa bài viết này được để trong ngoặc kép (“”).

          Cựu Chuẩn Tướng “nằm vùng”  Nguyễn Hữu Hạnh, theo tôi, là vị Tướng “đã chết nhiều lần” do những nhà báo Việt Cộng . . . giết chết bằng những bài báo.

          Mới đây, có vị gửi email cho tôi bài viết “Vị Tướng già trong nhà dưỡng lão” của nhà văn Huy Phương (HP) viết về cựu Thiếu tướng Đỗ Kế Giai và hỏi tôi: “Ông HP này có ý gì khi viết bài viết này?” Xin có vị nào có cao kiến xin trả lời dùm tôi câu hỏi này. Cám ơn trước.

          Trong bài viết này, tôi xin gửi đến nhà văn Huy Phương câu hỏi: Vì sao cách đây mấy năm, khi cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm lên đài SBTN, khi Việt Dzũng (đã chết) phỏng vấn thì Đại Tướng Trần Thiện Khiêm đã tuyên bố :  “Việt Cộng có công thống nhất đất nước, công hay tội hãy để lịch sử phán xét” và kêu gọi: "Giới trẻ ở hải ngoại hãy góp ý với đảng Cộng Sản Việt Nam”, không thấy nhà văn Huy Phương lên tiếng, lên tăm gì về những lời tuyên bố của Đại Tướng Khiêm dù ông Huy Phương là cộng tác viên của đài SBTN và nhật báo Người Việt. Nay, ông lại cất công đi Dallas, Texas để phỏng vấn Thiếu Tướng Đỗ Kế Giai và viết bài “Vị Tướng già trong nhà dưỡng lão” ?  (Xin xem Phụ đính 2 ở cuối bài viết này).

* * * * *

          “Vào thập niên 60, Bảy Lương được Ban Binh vận Trung ương Cục giao nhiệm vụ làm đội trưởng đội vận động sĩ quan chế độ Sàigòn. Với hai bộ quần áo và một căn cước giả, Bảy Lương nhảy vào Sàigòn hoạt động đơn tuyến, không nhà cửa, không thân thích.

          Người được chọn lúc đó là Đại tá Nguyễn Hữu Hạnh (NHH), Tư lệnh phó Vùng IV chiến thuật, một người rất có thế lực trong quân đội. Mục tiêu có vẻ rất khó vận động vì Đại tá Hạnh là một sĩ quan chuyên nghiệp, có bề dày kinh nghiệm chống Cộng sản và được đào tạo về tình báo ở Mỹ. Gia đình ông đông con, cuộc sống đầy đủ, không dễ gì chấp nhận sự thay đổi đầy rủi ro.

          Bảy Lương đặc biệt chú ý tới chi tiết quê quán của Đại tá Hạnh: xã Phú Phong, huyện Châu thành, tỉnh Mỹ Tho, một vùng giải phóng lõm, xôi đậu. Tìm đến xã Kế Sơn kế cận, Bảy Lương tiếp xúc được với một số bà con của Đại tá Hạnh để tìm hiểu chi tiết về con người này.

          Dù là sĩ quan cao cấp nhưng khi gặp bà con, cô bác ở vùng giải phóng ra Sàigòn, ông Hạnh vẫn ân cần, niềm nở. Khi cụ thân sinh mất, Đại tá Hạnh xin phép xã ủy Phú Phong cho ông đem thi hài cha về quê an tang. Xả ủy Phú Phong chấp nhận.

          Đại tá Hạnh tiếp tục xin xã ủy cho phép ông, nhân ngày mở cửa mả cha, được dùng máy bay trinh sát lượn ba vòng quanh mộ. Xã ủy trả lời: đồng ý! Và bảo đảm an toàn với điều kiện Đại tá Hạnh phải bay độc lập bằng máy bay trinh sát và không có máy bay hộ tống. Đại tá Hạnh thực hiện đúng và bay về Sàigòn an toàn. Những tin tức tình báo khác cho thấy Đại tá Hạnh khi xử lý công việc thường rất tự chủ và rất ghét sự can thiệp của người Mỹ. Nhắc lại chuyện cũ, ông Bảy Lương cho biết :

          - Con người anh Hạnh không thể thuyết phục bằng những khái niệm lớn như quốc tế vô sản, cách mạng, đấu tranh giai cấp . . . mà phải đi bằng con đường tình cảm gia đình, làng xóm và có thời gian.

          Bảy Lương chọn ông Tám “vô tư”, một thầy thuốc có họ hàng với Đại tá Hạnh, rất được Hạnh kính phục vì thuở nhỏ ông Tám “vô tư” đã từng dạy i tờ cho Hạnh . . .

          . . . Quyết định của Bảy Lương không sai. Chuẩn Tướng Nguyễn Hữu Hạnh H đã nhận lời hợp tác với cách mạng . . .

          . . . Những ngày cuối tháng 4 -1975, quân Giải phóng áp càng sát Sàigòn. Lúc đó Tướng Nguyễn Hữu Hạnh đóng vai trò xử lý Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vì Tướng Vĩnh Lộc bận việc và là trợ lý cho Tổng thống Dương Văn Minh (DVM). Chính Tướng Hạnh đã phát những quân lệnh rất có lợi cho quân giải phóng . . .

          Tướng Hạnh khéo léo từ chối đề nghị phá cầu Sàigòn để tử thủ của một đơn vị :

          - Quân ta còn cơ động, chưa được phép phá cầu, khi nào cần tôi sẽ huy động Không quân bỏ bom. Nếu phá cầu chúng ta sẽ gặp khó khăn. Điều quan trọng hơn là bản báo cáo tình hình chiến sự của Nguyễn Hữu Hạnh đã khiến Tổng thống DVM đi đến quyết định đầu hàng. Tướng Hạnh cũng chính là người đã ra lệnh trên đài phát thanh cho quân đội Sàigòn buông vũ khí vào lúc 9 giờ ngày 30 ngày 30-4-1975 . . .

          . . . Đã hơn 20 năm trôi qua, nhắc lại chuyện cũ ông Hạnh nói :

          - Tôi vốn là người đứng phía bên kia chiến tuyến với Cộng sản. Tôi trở về với Cách mạng là cả một quá khứ đấu tranh tư tưởng và tình cảm, tôi cũng cảm nhận được người phía sau lưng ông Tám “vô tư” phải là một nhà tình báo lớn, mưu trí, khéo léo, nhạy bén. Sau giải phóng tôi mới được biết và tiếp xúc với ông Bảy Lương . . .”.

          Trên đây là một phần bài viết của Hoàng Linh, đăng trên báo Tuổi trẻ Xuân, xuất bản trong nước.

          Thổi phồng và tự đề cao một cách quá đáng là một thủ thuật của các cây viết lãnh lương của nhà nước xã nghĩa. Nhưng dù sao, qua bài viết này chúng ta cũng thu lượm được một vài điều. Giữa bài viết có hình ông Hạnh . . . đang làm vườn với câu chú thích :  “Tướng Hạnh giờ đây đã có thể vui thú điền viên.”

          Quả bồ hòn nó đắng lắm. Bị bắt buộc phải ngậm một quả bồ hòn, đã là một cái khổ.

          Khổ hơn nữa là khi người ta nhét vào mồm mình cái quả bồ hòn áy, tay nó lăm lăm một thanh củi tạ, nó hỏi :  “Sao, ngọt không ?” mà phải trả lời theo ý nó: “Dạ, ngọt lắm !” thì ấm ức là dường nào. Đó là tình cảnh của ông Chuẩn Tướng Nguyễn Hữu Hạnh vào năm 1995.

          Vào giờ thứ 25 của cuộc chiến, ông Hạnh mới lẽo đẽo chạy theo con voi Cộng sản Bắc Việt để mong kiếm ít bã mía mà hít cho quãng đời còn lại. Con voi này nó có nhả ra một cái bã mía. Cái bã mía này là chức vụ “Thành viên trong phái đoàn miền Nam” trong hội nghị hiệp thương thống nhất Nam Bắc.

          Ngày 21 tháng 11 năm 1975, báo Nhân Dân loan tin “Hội nghị Hiệp thương Thống nhất Nam Bắc” đã “thành công tốt đẹp”. Cái tên nước “Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” ra đời. Con voi thôi không nhả thêm bã mía ra nữa. Và thuận chân, thuận vòi, nó gạt phắt cái đám vẫn lúp xúp chạy theo đuôi nó từ trước đến giờ.

          Đâu phải đến năm 1995 ông Hạnh mới được “vui thú điền viên” như tay nhà báo xỏ lá Hoàng Linh đã viết. Ông Hạnh đã được “vui thú điền viên” từ lâu rồi, ngay sau khi con voi cộng sản nuốt được miền Nam kia. Mấy chữ “vui thú điền viên” là mấy chữ văn vẽ để chỉ tình trạng của cái vỏ chanh đã bị vắt hết nước. Và nếu nói một cách bình dân hơn, dễ hiểu hơn, hơi tục một chút nhưng rất chính xác thì đó là tình trạng của những người bị người ta “đá đít” sau khi xong việc.

          Miếng vỏ chanh vắt hết nước bỏ mốc meo, lâu lâu lại bị người ta lôi ra để tuyên truyền cho chế độ. Như cứ lâu lâu vào những ngày 30 tháng Tư, người ta lại thấy “cái vỏ chanh mốc”  Nguyễn Hữu Hạnh lại được “lôi” lên đài Việt ngữ của Bọn Bọ Chét kết tội là “Nguyễn Văn Thiệu đánh nhau với Trung Cộng làm mất Hoàng Sa, Trường Sa” ;  trong khi chính trong thâm tâm ông ta biết là “thằng Đồng vẩu” đã theo lệnh của “Bác Hồ của ông ta” dâng Trường Sa, Hoàng Sa cho Trung Cộng qua công hàm 14-9 năm 1958.

          Mới đây, chúng nó lại lôi “cái vỏ chanh mốc”  Nguyễn Hữu Hạnh ra mà bêu rếu :

          40 năm sau ngày giải phóng cựu Chuẩn tướng NHH - người đã tác động để Tổng Thống Dương Văn Minh phát đi lời kêu gọi binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa hạ vũ khí tránh gây thêm đổ máu – đang có cuộc sống an nhàn, thảnh thơ tuổi xế chiều ở một ngôi nhà nhỏ tại Tiền Giang” (xin xem ở phần phụ đính).

          Ai sao không biết chứ Lão Móc đọc xong bài báo :  Chua xót lắm !

          Một ông Tướng của chế độ miền Nam, nằm vùng hoạt động cho Việt Cộng Hết xôi, rồi việc! Bị nó đá đít. Ngay cả cái bã mía cũng không được hít mà chỉ được “hưởng” tí phân voi là “có chức” “nhân sĩ thành viên của Mặt trận Tổ Quốc (sic !)”.

          Càng chua xót hơn, khi đọc xong bài báo kể lại “chuyện lương duyên” của “ông Tướng cải lương” Nguyễn Hữu Hạnh với “bà Trần Thị Hiệp” bán vé số”.

          Không biết độc giả đọc bài báo đính kèm sẽ nghĩ như thế nào, chứ tôi thấy đây là một đòn vô cùng thâm độc là “giết ông Tướng nằm vùng Nguyễn Hữu Hạnh” một lần nữa !

          Như đã trình bày ở phần trên, tay nhà báo xỏ lá Hoàng Linh nó đã vẽ ra cái cảnh “ngậm bồ hòn làm ngọt” của “ông Tướng nằm vùng” Nguyễn Hữu Hạnh khi cho in cái hình và viết mấy chữ “vui thú điền viên” !.

          Bài báo đính kèm vì lấy từ internet (không thấy tên tác giả) được viết vào 20 năm sau, kể về chuyện tình của “một anh già không nên nết” là ông Tướng Hạnh 90 tuổi với người phụ nữ bán vé số tên Trần Thị Hiệp, 60 tuổi mà ông Hạnh đặt tên là “người phụ nữ khổ nhất thế gian” ở ấp Me, thị trấn Tam Hiệp !

          Đây đúng là chuyện tình cải lương mà một bản nhạc “sến” đã diễn tả :

          “Năm anh ba mươi, em mới sinh ra đời,

          Ngày anh chín mươi, em cũng vừa sáu mươi . . .”.

          Chua xót cách gì khi bài báo viết :

          “Người cầm súng đối đầu với nhau còn chưa giết nhau, còn ngồi được với nhau thì mình sống gần người chết cũng đâu có hề gì. Tôi cảm thấy vui . . .”.

* * * * *

          “Nhất Tướng công thành, vạn cốt khô !”.

          Có lẽ trên đời này ông Tướng nằm vùng Nguyễn Hữu Hạnh là một kẻ “độc nhất, vô nhị” dám tuyên bố “cầm súng đối đầu với nhau còn chưa giết nhau” !

          Một kẻ làm Tướng như ông há chẳng biết câu “nhất Tướng công thành . . .” ?

          Không biết thằng nhà báo nó có thêm thắt gì không chứ nếu mà ông – chính ông tên Tướng nằm vùng cho Việt Cộng Nguyễn Hữu Hạnh mà tuyên bố như thế, thì đúng Ông Là Một Thằng Tướng Khốn Nạn nhất của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa !

          Phải mượn tiền của Việt Cộng để cua gái nhỏ tuổi hơn cả con mình ;

          Phải mượn tiền của Việt Cộng để cất nhà ở nghĩa địa để cùng nhau “nhảy sol, đố mì” ca bài :  “Ngày anh 90, em cũng vừa 60 . . .”  “để được hạnh phúc nhỏ nhoi” mà Việt Cộng đã ban phát !

          Vậy mà vẫn nhắm mắt, nhắm mũi để hưởng cuộc sống an nhàn, thảnh thơi ở tuối xế chiều !

          Thiệt đúng là “bótoànthân.com” !

* * * * *

          “Old soldier never ;  they just fade away !”.

          Câu nói của danh tướng Hoa Kỳ Mac Arthur mà đem áp dụng vào một số Tướng lãnh của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa – như ông Nguyễn Hữu Hạnh – hoàn toàn sai bét !  Việt Cộng thì đúng là tên Tướng nằm vùng Nguyễn Hữu Hạnh đã tự nguyện làm người chết hai lần :

          - Lần thứ nhất vào năm 1995 ;

          - Lần thứ hai vào năm 2015 qua bài báo đính kèm.

          Lão Móc

Những Tin Cùng Chủ Đề Đã Qua:
Thơ thẩn Quạt Giấy Quạt Nan
Mục đích của Khổng Giáo
Nụ cười Việt
Tửu Nhân . . . Hề Tửu Nhân
Tìm lại Oản xưa cho Tết Minh Lê (mlefood)
“Cờ Bạc Là Bác Thằng Bần”
Bích Câu Kỳ Ngộ
Kamala Harris Sẽ Là Một Thảm Họa Cho Hoa Kỳ
Đối Chiếu Kế Hoạch Kinh Tế giữa Donald Trump và Kamala Harris
Những Yếu Tố Nào Giúp Cựu Tổng Thống Trump . . . .
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT HOA KỲ
TỔ ĐÌNH TỪ ĐÀM HẢI NGOẠI
615 N Gilbert Rd Irving TX 75061 - 6240 ĐT:(972)986 - 1019
Bạn là người online số:
5581373
Có 0 Khách Đang Online