Vu Lan Thắng Hội tại Từ Đàm

01 giờ30 chiều Chủ nhật, ngày 18 tháng 08 - 2024,

Xem tiếp...
<November 2024>
SunMonTueWedThuFriSat
272829303112
3456789
10111213141516
17181920212223
24252627282930
1234567
Cỡ chữ:  Thu nhỏ Phóng to
Hãy mở lòng ra
Tác giả: Sưu tầm trên Net

          “Một ngày không có tiếng cười là một ngày lãng phí” (C. Chaplin)

         What doesn’t kill you really makes you stronger (Điều gì không giết ta được sẽ giúp ta mạnh hơn). 

           Cùng suy ngẫm . . .

Hãy mở lòng  ra

          Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tại trường tiểu học của thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. Vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp năm, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu.Năm ngoái, cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. “Teddy trông thật khó ưa.”Chẳng những thế, cô Thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thật rõ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những gì đọc được. 

          Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 nhận xét Teddy như sau : “Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan . . . Em là nguồn vui cho người chung quanh”. 

          Cô giáo lớp 2 nhận xét : “Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì mẹ em ốm nặng và cuộc sống trong gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu”. 

           Giáo viên lớp 3 ghi : “Cái chết của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ”. 

          Giáo viên chủ nhiệm lớp 4 nhận xét : “Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp”.

          Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những gói quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xỉn mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hóa. 

          Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất một vài hột đá và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt ít nước hoa trong chai lên cổ.

          Hôm đó Teddy đã nén lại cho đến cuối giờ để nói với cô : “Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa”. 

          Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước.. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, cô đã không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học sinh cưng nhất của cô.

          Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết : “Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em”. Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt nghiệp trung học, đứng hạng 3 trong lớp và “Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em”. Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng “Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời”. Rồi bốn năm sau nữa, cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. “Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em”, nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F. Stoddard – giáo sư tiến sĩ.

          Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. 

          Teddy kể cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu 

đã mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra ?

          Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson : “Cám ơn cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ”. 

          Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu : “Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô gặp được em.” ST.

* * * * * * * *

                                            

          Lời nói

          Ngày xưa ở 1 vùng thôn xóm kia, có 1 người thiếu phụ trẻ khá xinh đẹp. Chồng cô đi lính xa nhà, người thiếu phụ ấy phải ở nhà với mẹ chồng . . . Cô chăm sóc mẹ chồng và mọi chuyện trong nhà rất chu đáo. Mọi người trong vùng ai cũng thầm khen cô là người nết na . . . Trong vùng không ít đàn ông yêu cô vì cô còn trẻ và xinh đẹp . . . Trong số đó có tên yêu cô đến điên cuồng . . . Nhiều lần tán tỉnh cô nhưng đều bị cô từ chối . . . 

          Hắn từ yêu hóa ra căm hận. Hắn đi rêu rao khắp làng rằng cô đã không giữ tròn trinh tiết của người vợ, là 1 người phụ nữ thiếu đức hạnh . . . Tin đồn cứ truyền khắn nơi trong vùng, mọi người nhìn cô với 1 ánh mắt khác đi. Rồi tin đồn cũng tới tai bà mẹ chồng của cô. Bà nghi ngờ và đối xử khác với cô . . . Không thể nào chịu nổi những lời dèm pha của mọi người, lại bị người thân xa cách, cô buồn lắm . . .

          Một lần quá đỗi tuyệt vọng cô đã tìm đến cái chết. Cái chết của cô làm cho tên khốn kiếp đã tung những tin đồn không hay về cô vô cùng ân hận và hối lỗi . . . 

          Hắn cảm thấy bị lương tâm dằn vặt . . . Hắn tìm đến cụ già nhất làng và là người hiểu biết nhất để kể hết mọi chuyện và xin ông một lời khuyên.

          Cụ già nghe xong mọi chuyện không nói gì dẫn hắn lên trên ngọn đồi của làng.Cụ xé chiếc gối và thả xuống.Những bông gòn theo gió bay đi mọi hướng. Cụ già bảo hắn đi nhặt lại những bông gòn đó rồi dồn lại vào gối. Hắn ngạc nhiên lắm, vì làm sao có thể nhặt được đấy đủ. Cụ già nhìn hắn rồi nghiêm nghị nói :

          - Những lời do con người nói ra cũng như những bông gòn kia vậy, không thể nào lấy lại được. Khi lời đã nói ra thì làm sao có thể rút lại được. (st)

* * * * * * * *

          Life Is Too Short !  (Đời sống rất ngắn ngủi)

         Life is too short. Don’t waste time hating anyone (Cuộc đời quá ngắn ngủi. Đừng phí thì giờ ghét bỏ ai làm gì.)

         Make peace with your past so it won’t screw up the present (Hãy chôn quá khứ để hiện tại không bị xáo trộn.)

          Don’t compare your life to others. They have different journeys (Đừng đem đời mình so với ai đó ; đời mỗi người mỗi khác)

           Everything can change in the blink of an eye.

           (Mọi chuyện ở đời có thể thay đổi trong chớp mắt)

          You don’t need to win every argument. Agree to disagree.

           (Không cần thắng trong mọi cuộc tranh luận. Hãy chấp nhận bất đồng.)

           Crying is good, but it’s more healing crying with friends.

           (Khóc cũng tốt, nhất là khi khóc với bạn bè.)

            Take a deep breath. It calms the mind.

            (Hít thở sâu giúp tinh thần ổn định)

            Get rid of anything that is neither useful, beautiful, nor joyful.

            (Hãy gạt bỏ những gì vô ích, xấu xa, buồn bã)

            What doesn’t kill you really makes you stronger.

            (Điều gì không giết ta được sẽ giúp ta mạnh hơn)

            Today is special. Enjoy it.

            (Ngày hôm nay là ngày đặc biệt. Phải tận hưởng nó)

            Your belief of your being right doesn’t count. Keep an open mind.

            (Đừng tin rằng mình luôn luôn đúng. Phải có đầu óc cỏ̉i mỏ̉)

            Forgive everyone everything.

            (Hãy tha thứ tất cả cho mọi người)

            What other people think of you is none of your business.

            (Đừng bận tâm về nhận xét của ai đó về mình)

            It’s OK to yield.

(Nhường nhịn một chút cũng không sao) 

However good or bad a situation is, it will change.

(Tình thế dù tốt hay xấu, rồi cũng thay đổi)

Don’t take yourself so seriously. No one else does.

(Đừng quá nghiêm khắc với bản thân. Không ai làm như vậy)

Release your children when they become adults, its their life now.

(Hãy buông con cái ra khi chúng trưởng thành. Chúng đã có cuộc sống riêng.)

Time heals almost everything. Give time time.

(Thời gian hàn gắn gần như mọi sự. Hãy để cho thời gian có thì giờ)..

____________

 

Những Tin Cùng Chủ Đề Đã Qua:
Oprah Talks to Thich Nhat Hanh
2,000-Year-Old Buddhist Temple Unearthed in Pakistan
Just one section from “Remember Them” that honors 25 different humanitarians.
Những câu nói đáng ngẫm của Đạt Lai Lat Ma.
Event of April 18, 19 canceled
Theravada - Mahayana Buddhism
What is Theravada Buddhism ?
What Is Buddhism ?
Thich Tri Quang, Buddhist monk who wielded political might during Vietnam War, dies at 95
Người Kalama Ở Kesaputta Đến Nghe Đức Phật Giảng Dạy
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT HOA KỲ
TỔ ĐÌNH TỪ ĐÀM HẢI NGOẠI
615 N Gilbert Rd Irving TX 75061 - 6240 ĐT:(972)986 - 1019
Bạn là người online số:
3923489
Có 0 Khách Đang Online