Bốn Mươi Năm Xa Quê
Điều Ngự Tử Tín Nghĩa
Mỗi năm tháng hạ về,
Phượng vĩ cười đỏ hoe,
Ve sầu kêu vang dội,
Cả thành thị thôn quê.
Tiếng ve khắp đất trời,
Huyết phượng màu đỏ tươi,
Bốn mươi năm cách biệt,
Đón Phật Đản xứ người.
Hoa Đàm đang thị hiện,
Hạ về hạ cứ về,
Riêng tôi, tâm thổn thức, . . .
Xa quê mãi xa quê !
Bốn mươi năm ao ước,
Bốn mươi năm mơ về,
Quê cha và đất tổ,
Biết khi nao ta về ?
Được thăm lại cố lý,
Đứng hóng gió bờ đê, . . .
Nhìn ruộng đồng lúa chín, . . .
Mục đồng dẫn trâu về. . . .
Ngắm nhìn cảnh sinh hoạt,
Trời chiều ánh tà dương,
Phủ dần cảnh đồng nội,
Đẹp hơn cả phố phường.
Bốn mươi năm đón Phật đản,
Bốn mươi năm cứ xa quê,
Hoa đàm từ bi mãi nở,
Riêng mình tôi vẫn xa quê.
Mậu tuất Mạnh hạ - May 10, 2018