an> an style="font-family: "times new roman", times;"> an>an>an>an style="font-family: "times new roman", times;">Bảy tám năm trước, con Hưng Lộc Ninh cướp sống ổng, bỏ tui ở chốn quê nhà xả thân mẹo dậu nuôi con một mình. Chắc thím có nghe nói về con vợ bé đó ? Nó là em gái ông cặp-rằng Nguyễn văn Lai, làm việc cho đồn cao su Lộc Ninh. Cỏn khắc khẩu với chị dâu, không thèm ở nhà anh ruột nên ra chợ mở tiệm bán guốc. Lúc đó chồng tui vì bất hòa với ông đốc học tỉnh nhà nên bị đổi tuốt lên Lộc Ninh, chốn rừng xanh đất đỏ. Bởi tui bám lấy vườn ruộng quê nhà nên không thể theo mà hủ hỉ cùng ổng ìng buồn tình trơ trọi nên thứ năm, chúa nhật rảnh rang thả bộ ra chợ Lộc Ninh dạo xem kiểng vật. Gặp thứ gái lỡ thời nhưng còn bóng bẩy như con Hưng thì biểu sao ổng không cảm xúc động tình, cho nên ổng trổ mòi dê nó. Tới chừng tàu hủ thành chao, đậu thành tương, cá thành khô và tôm thành mắm thì tui chỉ còn nước kéo cờ trắng đầu hàng vì sợ làm lớn chuyện thì chồng mình sẽ mất mặt mô phạm, mà hổng chừng còn bị đổi lên chốn rừng thiêng nước độc thì mới làm sao đây !an>an>